朝代:明代
作者: 张萱
全文:
尔翁少小称豪纵,沾沾笔墨常拈弄。双拳欲碎玉笥山,一口欲啖飞霞洞。
自言片语即千秋,追风历块谁能鞚。腹中样子不合时,身外功名何足重。
一斥多因七不堪,老向空林长抱瓮。文章憎命古今同,往事回头先色动。
汉家天子不好文,生涯合与时人共。尔曹慎勿学尔翁,空费笔花频入梦。
少年高足策要津,出门便作城阳送。亦知匣里剑长鸣,莫惜案头萤尽冻。
三冬文史满腹藏,万斛源泉随地涌。野鹜家鸡任尔为,何必人人毛是凤。
拼音:
ěr wēng shào xiǎo chēng háo zòng, zhān zhān bǐ mò cháng niān nòng. shuāng quán yù suì yù sì shān, yī kǒu yù dàn fēi xiá dòng. zì yán piàn yǔ jí qiān qiū, zhuī fēng lì kuài shuí néng kòng. fù zhōng yàng zi bù hé shí, shēn wài gōng míng hé zú zhòng. yī chì duō yīn qī bù kān, lǎo xiàng kōng lín zhǎng bào wèng. wén zhāng zēng mìng gǔ jīn tóng, wǎng shì huí tóu xiān sè dòng. hàn jiā tiān zǐ bù hǎo wén, shēng yá hé yǔ shí rén gòng. ěr cáo shèn wù xué ěr wēng, kōng fèi bǐ huā pín rù mèng. shào nián gāo zú cè yào jīn, chū mén biàn zuò chéng yáng sòng. yì zhī xiá lǐ jiàn cháng míng, mò xī àn tóu yíng jǐn dòng. sān dōng wén shǐ mǎn fù cáng, wàn hú yuán quán suí dì yǒng. yě wù jiā jī rèn ěr wèi, hé bì rén rén máo shì fèng.